Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2021

Truyện Linh Vũ Thiên Hạ full

Linh Vũ Thiên Hạ


Tác Giả : Vũ Phong


Truyện Linh Vũ Thiên Hạ kể về Lục Thiếu Du, linh hồn bạo phát xuyên qua đến thế giới khác,đã nhập vào thân của một thiếu gia không có địa vị và được xem như nô bộc trong nhà.Thế giới này lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn, đồn đãi võ đạo đỉnh phong, linh đạo cực hạn, liền có thể đi trong hư không.

Mời các bạn đón đọc bộ truyện Linh Vũ Thiên Hạ
                           
***********

Giới Thiệu đôi chút về bộ truyện :


Linh Vũ Thiên Hạ là một bộ truyện dài hơn 3k chương do Vũ Phong sáng tác. Nếu bạn đam mê thể loại tu tiên thì đây chắc hẳn sẽ khiến bạn theo dõi ngày đêm từ sáng đến tờ mờ sáng. Câu chữ không quá dài dòng nhưng tình tiết rất hợp lý.


Nội dung nói về nhân vật Lục Thiếu Du, linh hồn bị xuyên qua đến thế giới khác, 
nhập vào thân thể của một thiếu gia không có địa vị phải trải qua cuộc sống không khác gì nô bộc.


Tại đây thế giới này lấy Vũ vi cường, lấy Linh vi tôn, nghe đồn khi võ đạo đỉnh phong, linh đạo đạt đến cực hạn có thể phá toái hư không. Lục Thiếu Du mang theo ký ức từ kiếp trước tái sinh, không cam lòng làm một thiếu gia chẳng khác gì củi mục.Và rồi mời các bạn đọc truyện ngay thôi!



 Các bạn có thể theo dõi thường xuyên dễ dàng hơn tại link sau 

Nguồn Truyện : goctruyen.com

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2015

Truyện Sam Sam Đến Đây Ăn Nè – ngôn tình hiện đại hay

Truyện Sam Sam Đến Đây Ăn Nè! của tác giả Cố Mạn thuộc thể loại ngôn tình đã góp phần làm tên tuổi của bà càng thêm vang dội. Mang vẻ bình yên, dễ thương giúp người đọc có thể thả lỏng sau những giờ làm việc căng thẳng. Lại thêm ít hương vị lãng mạng, ngây thơ đã giúp câu truyện càng thêm hấp dẫn và thú vị.
samsamdendayanne
Sam Sam là một cô gái vô cùng ngây thơ, cuộc sống của cô vô cùng có quy luật, đi làm rồi về nhà. Thế nhưng một ngày nào đó, vì có nhóm máu quý hiếm nên cô được một người rất giàu có tới xin giúp đỡ vì em gái anh ta đang sinh con, nhưng vì mất máu quá nhiều nên tình hình rất nguy kịch. Vốn có lòng tốt bụng lại hiền lành nên cô đồng ý giúp ngay. Sau khi giúp được cô gái đó, cô đã được anh trả ơn bằng cách nuôi béo cô, ngày ngày anh ta đều cho cô ăn cơm gan heo, nhưng trời ạ! Món đó là món cô ghét nhất đấy, lại còn luôn bày trò trêu chọc cô. Sau nhiều lần từ chối không có tác dụng, cô đành ngậm ngùi chịu đựng. Nhưng sau một đoạn thời gian, cô nhận ra rằng. Không biết từ khi nào, cô đã yêu anh mất rồi……
truyensamsamdendayanne
Phong Đằng là chủ của tập đoàn Phong Đằng vô cùng giàu có, trong truyện Sam Sam Đến Đây Ăn Nè . Anh là một chàng trai vô cùng tuấn mỹ, gia thế bậc nhất lại mang theo một chút khí chất lạnh lùng nên rất được con gái chào đón. Vốn tính trả ơn cho cô gái đã cứu mạng em gái anh bằng tiền, nhưng em gái lại bảo như thế không có thành ý, nên anh đành nghĩ cách khác để báo đáp, đó chính là nuôi béo cô. Dần dần anh chợt nhận ra, vì sao anh luôn luôn thích khi dễ cô gái ngốc nghếch này, vì sao lại thích nhìn bộ dạng uỷ khuất lại không dám nói gì của cô. Đó là vì, anh đã động tâm a….
doctruyensamsamdendayanne
Đoạn tình yêu của con sói phúc hắc và con heo ngây thơ. Một người giàu có và một người vô cùng bình thường, thân phận chênh lệch như vậy liệu có được kết thúc mỹ mãn như trong đồng thoại cổ tích hay không? Sau khi nhận ra anh có mờ ám với cô gái khác, liệu Sam Sam sẽ xử lý như thế nào? Là anh thật sự đã thay lòng, hay là anh có ý gì khác? Mời các bạn hãy theo dõi truyện ngôn tình hiện đại hay khác tại goctruyen.com nhé!

Theo: Bạch Yên

Thứ Tư, 2 tháng 12, 2015

Chương 44: Tỷ thí năm sau.

- Tới cho ta!

Thủ ấn của Lục Thiếu Du lại biến đổi, linh lực trong tay ngưng tụ hai đạo hỏa diễm, lập tức bắn ra bao phủ đan dược màu xanh, mà trong Hỏa Long Đỉnh cũng có một đạo hỏa diễm lao ra bao phủ viên đan dược lại, khi bị hỏa diễm bao phủ, viên đan dược màu xanh bắt đầu run rẩy trong lửa.

Sắc mặt Lục Thiếu Du càng ngày càng tái nhợt, loại tiêu hao này làm hắn thoát lực, nhưng lúc này còn không phải lúc nghỉ ngơi, có cái sai lầm chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

- Ngưng tụ cho ta!

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, hỏa diễm bao phủ, linh hồn lực khống chế tất cả, tất cả hương thơm của đan dược đều bị áp chế vào trong đan dược, không cho chúng tiết ra ngoài.

Vù vù.

Hỏa diễm bao phủ đan dược càng ngày càng cuồng bạo, mặt ngoài của đan dược bắt đầu xuất hiện khe hở ti tí, dường như muốn vỡ ra.

- Đáng chết.

Nội tâm Lục Thiếu Du trong trầm xuống, cũng không thể thất bại như vậy a.

- Liều.

Lục Thiếu Du cắn răng, hắn đánh ra một thủ ấn, linh hồn lực càng cuồng bạo tuôn ra.

Lực lượng linh hồn không ngừng khống chế tất cả, trong nháy mắt nhiệt độ của hỏa diễm tăng lên rất nhiều. Vào thời khắc này trong ánh mắt như buông được gánh nặng của Lục Thiếu Du, hỏa diễm bao bọc viên đan dược.

Khe hở trên mặt viên đan dược cũng chậm rãi khép lại, hỏa diễm trong Hỏa Long Đỉnh gào thét, Lục Thiếu Du vào lúc này không biết được, trong gian phòng bên cạnh lão bộc Nam thúc khoanh chân ngồi đó, thần sắc vẫn lo lắng, lúc này hắn mở hai mắt ra, trong mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc và mừng rỡ.

- Tiểu tử này, thiên phú bản thân thật tốt, không nghĩ tới sau khi linh vũ song tu thì linh hồn lực lại tăng nhiều, đã có thể một mình luyện chế đan dược nhị phẩm rồi, cả Đại lục Linh Vũ này, người có thiên phú như hắn sợ là không có bao nhiêu cả.

Nam thúc nhẹ nhàng cười cười, lập tức khôi phục bộ dáng tuổi già sức yếu.

Trong mật thất, thủ ấn không ngừng biến hóa, viên đan dược màu xanh bắt đầu xoay tròn trong hỏa diễm, tràn ngập hòa quang sáng bóng.

- Thành cho ta!

Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du biến hóa, linh lực quay chung quanh, trong lúc vô hình có sóng gió nổi lên, lúc này ba đạo hỏa diễm cũng thu liễm lại, lập tức dung nhập vào trong viên đan dược màu xanh.

Xùy...

Viên đan dược màu xanh đã xuất hiện màu vàng bóng rơi vào trong tay Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du cầm đan dược trong tay, thân thể hư thoát ngã xuống đất, miệng thở phì phò, lồng ngực lên xuống phập phồng.

- Thành công, Tăng Nguyên Đan.

Nằm trên mặt đất, nhìn viên đan dược màu xanh vàng trong tay của mình, Lục Thiếu Du vui vẻ, đan dược nhị phẩm Tăng Nguyên Đan, đây là đan dược nhị phẩm, giá tiền cũng chừng hai trăm kim tệ, so với đan dược nhất phẩm đắt hơn gấp mấy lần.

- Còn có một viên, tiếp tục.

Lục Thiếu Du đứng lên, thu hồi Tăng Nguyên Đan trong tay, lập tức khoanh chân ngồi điều tức, tiêu hao tiếp cận hư thoát, lần điều tức này Lục Thiếu Du cảm giác không chỉ linh khí của mình tăng cường, còn ngưng thực hơn trước.

Qua mấy canh giờ, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, trong mắt của hắn càng thanh tịnh hơn trước rất nhiều.

- Tiếp tục luyện chế.

Lục Thiếu Du cười khổ một tiếng, vì tăng cường thực lực và trả nợ, mình bây giờ phải dốc sức liều mạng mới được.

Trấn Thanh Vân, cuối năm đã tới, từng nhà đèn lồng treo trên cao, giăng đèn kết hoa khắp nơi, cảnh tượng vui sướng hớn hở, trong Lục gia cũng như thế, đình viện các nơi được quét dọn sạch sẽ, trong đình viện cũng treo đầy đèn lồng màu đỏ, lộ ra cảnh tượng vui tươi.

Trong Lục gia, trừ năm mới và những dịp có đại hỷ sự ra cũng có chuyện vui khác, chính là cuốinăm tế tổ, thế hệ trẻ trong gia tộc sẽ tỷ thí với nhau, hai người mạnh nhất sẽ thay mặt Lục gia tham gia tỷ thí các đại gia tộc ba năm một lần trong trấn Thanh Vân, mà năm người đứng đầu, đến lúc đó sẽ tiến vào trong Vân Dương Tông, trở thành đệ tử Vân Dương Tông.

Vân Dương Tông ba năm mới thu một đám đệ tử mới, vừa vặn cũng chính là năm sau, đây cũng là dịp không ít người chờ mong.

Muốn trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông, đây chính là việc nhiều người mơ ước tha thiết, đệ tử thân truyền Vân Dương Tông có địa vị không chỉ cao hơn đệ tử bình thường, còn có thực lực mạnh hơn, đệ tử thân truyền Vân Dương Tông nếu đi tới trấn Thanh Vân này, các tộc trưởng đại gia tộc cũng phải dùng lễ đối đãi, không dám lãnh đạm.

Tới gần cuối năm, trong Lục gia, tất cả người trẻ tuổi trực hệ cùng chi thứ đều nhao nhao quay về Lục gia, lớn tuổi cũng vội vàng quay về để tế tổ, thứ hai là muốn xem náo nhiệt, không biết lần này hai người nào sẽ đại diện Lục gia tham gia vũ hội.

Tộc nhân các đại chi cũng quay về, người hầu trong Lục gia đều bận rộn tới chóng mặt, Lục Tiểu Bạch lúc này đã tăng lên làm tổng quản, ngược lại nhẹ nhõm không ít, cũng trở thành đối tượng đám người hầu hâm mộ, ở tiền viện không ít nha hoàn đều nhìn trộm, làm cho Lục Tiểu Bạch cảm thấy nội tâm ngứa lên, nhưng mà cũng không dám xằng bậy, chính mình trở thành vũ giả, ánh mắt Lục Tiểu Bạch cao lên không ít, đột nhiên cảm thấy Tiểu Thúy đã không còn xinh đẹp như mình thấy trước kia nữa rồi.

Trong mật thất, quanh người Lục Thiếu Du có một tầng sáng bóng, thủ ấn hai tay không ngừng biến hóa, lồng ngực phập phồng. Hô hấp càng ngày càng vững vàng.

Nhưng lúc này trong mật thất, ánh sáng quanh người Lục Thiếu Du trở nên yên tĩnh. Khí lưu không ngừng bắn ra ngoài, sau đó hóa thành ngàn vạn sợi tơ nhỏ rót vào trong người Lục Thiếu Du.

Ngàn vạn sợi tơ năng lượng này quấn quanh bên người Lục Thiếu Du, nhìn qua trở nên huyền ảo không nói nên lời, mà lúc này trong người Lục Thiếu Du, những năng lượng này bị Âm Dương Linh Vũ Quyết hấp thu, hóa thành chân khí cùng linh lực tiến vào đan điền và khí hải Lục Thiếu Du.

Nhưng mà định lượng chân khí còn nhiều hơn linh khí rất nhiều, chỉ tăng cường một ít linh khí mà thôi.

Những năng lượng này không ngừng bao phủ kinh mạch Lục Thiếu Du, kinh mạch vào lúc này nhanh chóng khuếch trương ra, mà trên kinh mạch, Lục Thiếu Du cảm giác đã xuất hiện một khe hở, mà khe hở này có ánh sáng sáng bóng bao phủ, đau đớn trong đó làm Lục Thiếu Du cắn răng chống lại.

Tất cả những chuyện này Nam thúc cũng sớm nói qua cho Lục Thiếu Du biết, thôn phệ luyện hóa đan dược, đan dược càng mạnh thì năng lượng càng mạnh, kinh mạch không chịu nổi sẽ dãn ra, nhưng mà năng lượng vượt qua thừa nhận cuối cùng của kinh mạch, như vậy kinh mạch sẽ đứt từng khúc mà chết.

Cho nên hiện tại cho dù cầm một viên đan dược ngũ phẩm, đan dược lục phẩm tới, Lục Thiếu Du cũng không dám ăn vào, đó hoàn toàn là đùa với mạng nhỏ của mình, lại nói đan dược ngũ phẩm, đan dược lục phẩm trên cả Đại lục Linh Vũ đều là bảo vật, hắn cũng không chiếm được, bản thân mình muốn luyện cũng không có thực lực đó.

Cũng không biết lúc nào, trên mặt ngoài làn da Lục Thiếu Du, vô số lỗ chân lông bị ngàn vạn sợi tơ năng lượng bao phủ, thỏa thích cắn nuốt đám năng lượng này, khí tức thân thể trong lúc vô hình chậm rãi tăng lên cao hơn.

Chương 43: Bế quan luyện đan.

Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, lập tức cũng không quan tâm tới Lục Thiếu Du, rời khỏi mật thất.

Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Nam thúc saun đó khoanh chân ngồi xuống, trong nội tâm mỉm cười, xem ra Nam thúc cố ý bảo mình phải cẩn thận.

Từ trong trữ vật giới chỉ móc Hỏa Long Đỉnh ra, âm thanh ông ông truyền ra, Hỏa Long Đỉnh xuất hiện trong mật thất liền tỏa ra khí tức đầy cổ xưa.

Lập tức Lục Thiếu Du lại móc hai bao dược liệu ký sổ từ Thiên Bảo Môn ra, do dự một chút quyết định luyện chế năm mươi phần Quán Đính Đan, sau đó lại luyện chế Tăng Nguyên Đan.

Tăng Nguyên Đan chính là đan dược nhị phẩm, Lục Thiếu Du hiện tại không có chút nắm chắc nào cả, không biết mình có thể luyện ra đan dược nhị phẩm hay không, trước luyện chế Quán Đính Đan để quen thuộc mới tốt, đoán chừng tới cuối cùng khi luyện chế Tăng Nguyên Đan cũng có chút trợ giúp.

Hắn kết thủ ấn, một dòng linh lực bắn ra tiến vào Hỏa Long Đỉnh, lập tức một đạo hỏa diễm ngưng tụ thành thực chất hiện ra, Lục Thiếu Du móc Tam Tinh Thảo, Ngũ Diệp Liên bỏ vào Hỏa Long Đỉnh luyện hóa, sau đó cho Hoạt Khí Thảo, Ngưng Lộ Tán...

Luyện chế Quán Đính Đan này Lục Thiếu Du càng ngày càng quen thuộc, chẳng qua sơ suất để xảy ra chuyện ngoài ý muốn một lần, về sau cũng không có lại xuất hiện tình trạng đó nữa...

Lúc này cho dù vô cùng quen thuộc, cũng luyện chế Quán Đỉnh Đan thành công mấy mươi lần, nhưng Lục Thiếu Du vẫn cẩn thận từng chút, trong lúc luyện chế đan dược không được có nửa phần chủ quan sơ ý.

Lúc này Lục Thiếu Du đã có thể một lần duy nhất luyện ra một viên Quán Đính Đan, linh khí so với lúc trước đã tăng cường không ít.

Tốc độ luyện đan của hắn tăng lên rất nhiều, từ mỗi lần luyện chế đan dược tiêu hao phải ngồi xuống điều tức, Lục Thiếu Du đã có thể cảm giác được, linh khí của mình trong lúc vô hình đã ngưng tụ hơn một ít.

Đại khái qua một canh giờ, Hỏa Long Đỉnh sinh ra tiếng nổ, một viên đan dược hương thơm tràn ngập bay ra khỏi Hỏa Long Đỉnh, sau đó bị Lục Thiếu Du thu vào trong tay.

- Năm mươi kim tệ tới tay, tiếp tục.

Lục Thiếu Du thoả mãn cười cười, lập tức đầu nhập vào trong luyện chế Quán Đính Đan.

Thời điểm luyện chế ra viên Quán Đính Đan thứ hai, Lục Thiếu Du cũng bắt đầu điều tức, linh khí trong người tiêu hao quá lớn, sau khi điều tức xong, Lục Thiếu Du tiếp tục luyện Quán Đính Đan tiếp.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong Lục gia vẫn bình thường như trước kia, không có gợn sóng quá lớn, nhưng thiếu gia củi mục Lục gia mấy ngày nay đã trở thành đề tài xôn xao cho nô bộc Lục gia, trong lúc nhất thời, toàn bộ người hầu đều kinh ngạc không thôi, có ít người cũng bắt đầu âm thầm lo lắng cho mình.

Về phần Lục Thiếu Du, hắn vẫn tiếp tục trong mật thất phòng chứa củi luyện chế đan dược, trong nháy mắt đã trôi qua năm ngày, trong mật thất vô cùng nóng bỏng, hỏa diễm chiếu gọi cả mật thất.

Phanh!

Nắp đỉnh mở ra, lại là một viên đan dược bị Lục Thiếu Du thu vào trong tay, mùi thuốc nồng đậm bao phủ nội tâm người ta, ngửi một hơi cũng cảm thấy vui vẻ thoải mái.

- Viên thứ năm mươi, rốt cục luyện chế thành công.

Lục Thiếu Du nhìn viên đan dược trong tay, năm ngày không ngừng luyện chế, hắn cuối cùng đã luyện chế ra năm mươi viên Quán Đính Đan.

Năm mươi viên Quán Đính Đan, hai ngàn năm trăm kim tệ, bỏ tiền vốn thì mình vẫn kiếm được một nửa, thế nhưng mà cách con số trả hết nợ vẫn còn xa lắm.

Lục Thiếu Du cười khổ một tiếng, lập tức thu hồi Quán Đính Đan, móc hai phần dược liệu ra, đây đều là tài liệu cần thiết luyện chế Tăng Nguyên Đan, hiện tại mình cũng nên luyện chế đan dược nhị phẩm rồi.

Sau khi điều tức chuẩn bị sẵn sàng, Lục Thiếu Du đánh thủ ấn ra, một dòng linh khí rót vào Hỏa Long Đỉnh, linh khí rót vào lập tức chuyển hóa thành hỏa diễm thực chất, trong Hỏa Long Đỉnh nhiệt độ nóng bỏng bốc cháy lên.

- Bạch Thuật Thảo, Thất Tinh Diệp.

Lục Thiếu Du cũng ném dược liệu vào bên trong Hỏa Long Đỉnh, dựa theo linh lực cảm ứng tinh chuẩn, khống chế luyện hóa dược liệu.

Lúc này luyện chế đan dược nhị phẩm, trong nội tâm Lục Thiếu Du đầy khẩn trương, đan dược nhị phẩm và đan dược nhất phẩm có thể nói hoàn toàn không cùng khái niệm, luyện chế cũng khó khăn hơn rất nhiều.

Thời gian chậm rãi trôi qua, một lát sau, Lục Thiếu Du lại tiếp tục ném dược liệu khác vào luyện chế, không dám có chút chủ quan nào cả, thủ ấn trong tay không ngừng biến hóa, các loại dược liệu không ngừng luyện hóa thành linh dịch cần thiết để luyện chế Tăng Nguyên Đan.

Lần luyện hóa này cần linh lực khổng lồ chèo chống, linh lực trong đầu Lục Thiếu Du tiêu hao cực nhanh, nhưng mà lúc này linh lực của hắn cũng không phải nhỏ yếu như lúc trước.

Trong Hỏa Long Đỉnh, những dược liệu này bị hỏa diễm thiêu đốt thành tro tàn, mà trong dược liệu, một ít tinh hoa hóa thành linh dịch bị bao phủ lại.

Lục Thiếu Du khống chế linh lực và cường độ hỏa diễm, dựa theo ngọc giản mà Nam thúc cho mình ghi lại, nhiệt độ của lửa cũng không thể quá cao, cũng không thể quá thấp, phải khống chế vừa đủ.

Khống chế hỏa diễm hiện giờ với Lục Thiếu Du mà nói chỉ thành thạo một chút mà thôi, có thể làm được một bước này.

- Luyện hóa toàn bộ.

Rốt cuộc toàn bộ tài liệu luyện chế Tăng Nguyên Đan đã được tinh luyện, Lục Thiếu Du hơi gấp gáp, đan điền trầm xuống, hai mắt của hắn bắn ra hai đạo tinh quang, thủ ấn trong tay biến đổi, trong Hỏa Long Đỉnh, hỏa diễm không ngừng cuồn cuộn.

Trong Hỏa Long Đỉnh có thêm gần hai mươi loại linh dịch, đang được hỏa diễm bao phủ dung hợp với nhau.

Trong dung hợp này, Lục Thiếu Du cảm giác linh lực trong đầu không ngừng tiêu hao với tốc độ khủng bố, dung hợp linh dịch cần khống chế tinh chuẩn không được sai sót, loại cảm giác này Lục Thiếu Du trong lúc nhất thời không nói nổi, loại cảm giác này chính là chuyển đổi linh lực, chân khí trong người của mình có thể chuyển hóa, chỉ là không thể chuyển hóa khổng lồ như linh khí mà thôi.

Cảm giác lực lượng này Lục Thiếu Du xem chừng, đại khái là do lực lượng linh hồn của mình a, hiện tại dung hợp linh dịch, lực lượng linh hồn trở nên đặc biệt trọng yếu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong Hỏa Long Đỉnh tỏa ra mùi thuốc càng ngày càng nồng đậm, sắc mặt Lục Thiếu Du càng ngày càng tái nhợt, trên trán mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống.

- Đáng chết, loại tiêu hao này quá đáng sợ rồi.

Lục Thiếu Du nhướng mày, tiêu hao khi luyện chế đan dược nhị phẩm so với tưởng tượng của mình còn khủng khiếp hơn rất nhiều, mình đã cảm giác được không chịu nổi rồi.

Mà bây giờ nếu không chịu đựng nổi, luyện chế Tăng Nguyên Đan kiếm củi ba năm thiêu một giờ, đây là chuyện Lục Thiếu Du không nguyện ý nhìn thấy nhất, cắn răng đánh thủ ấn ra, điều động linh lực trong người tuôn ra.

Trong Hỏa Long Đỉnh, hỏa diễm không có tăng cường, nhưng trong lúc vô hình hỏa diễm ngưng thực rất nhiều, cũng vào thời điểm này, trong Hỏa Long Đỉnh cũng bắt đầu vang lên những tiếng ông ông.

Keng.

Hỏa Long Đỉnh mở ra, một viên đan dược màu xanh căng tròn xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, mùi thuốc nồng đậm lập tức tràn ngập cả mật thất.

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

Chương 42: Tăng Nguyên Đan.

Lục Thiếu Du cũng mở ngọc giản Nam thúc tặng cho mình, bên trong đều ghi lại các đan phương và một ít tri thức luyện đan, ngọc giản này quả thật là toàn thư đan dược, có thể nói là giá trị liên thành.

Đan dược nhị phẩm Tăng Nguyên Đan có tác dụng đề thăng chân khí, đồng thời còn có thể tăng cường một ít linh lực, đây là điểm Lục Thiếu Du cần thiết, bản thân mình tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, nhất định phải linh vũ đồng tu đột phá mới được, nếu không cho dù là thiếu một cái cũng rắc rối.

Trong cuộc sống kế tiếp, Lục Thiếu Du cũng đã suy nghĩ tốt, ở lại trong Lục gia luyện chế đan dược cứ vào mật thất trong kho củi, dù sao Nam thúc cũng không cần mật thất, bản thân mình chiếm dụng mật thất có lẽ không có vấn đề, ở trong mật thất mình có thể yên tâm tu luyện.

- Tiểu Long, ta muốn bế quan vài ngày, mấy ngày này ngươi ở lại sau núi đi, miễn cho ngươi đói mà ta không có biện pháp.

Trước khi quay về Lục gia, Lục Thiếu Du thả tiểu Long ra sau núi, hiện tại tiểu Long mỗi ngày sức ăn đều rất lớn, cũng không thể một ngày không ăn cái gì.

Xuy xuy. . .

Tiểu Long dường như nghe hiểu Lục Thiếu Du nói, co duỗi cái lưỡi, ngóc đầu nhỏ lên nhìn qua Lục Thiếu Du, lập tức từ lòng bàn tay Lục Thiếu Du bò ra sau núi.

Nhìn tiểu Long biến mất, Lục Thiếu Du lập tức đi trở lại Lục gia, bên trong hậu viện hắn gặp được không ít nô bộc người hầu, bình thường những người hầu này thấy mình đều xem như người vô hình, không thèm đặt vào mắt, nhưng mà hôm nay, những người hầu này nhìn thấy mình đều tránh ra xa xa, còn có người gật đầu bối rối, dường như sợ mình động thủ.

- Nghe nói Triệu đại tổng quản trọng thương.

- Đâu chỉ thế, Tiểu Lan bị đánh người không ra người, quỷ không giống quỷ, Triệu Tam tổng quản bị đánh chết tại chỗ.

- Không nghĩ tới hắn là vũ giả, không ai biết rõ cả.

- Xem ra hắn sớm muộn gì cũng đi tiền viện, trở thành thiếu gia Lục gia chính thức.

- Khá tốt, ta trước kia không có chọc hắn, ngươi nhìn Tiểu Lan kia đi, bị đánh thảm ah, đoán chừng ngay cả mẹ nàng cũng không nhận ra nàng.

- Ta trước kia hình như có cười nhạo hắn, nếu như hắn trả thù, vậy thì ta thảm rồi.

Nghe những người hầu Lục gia này đàm luận, Lục Thiếu Du mỉm cười, nội tâm nô bộc điển hình ah, khó trách chỉ có thể làm nô bộc, người so với người không thể so sánh.

Trở lại đình viện, Lục Thiếu Du lại có chút ngoài ý muốn, Lục Vô Song cùng Lục Tiểu Bạch đều ở trong đình viện, Lục Tiểu Bạch dường như vẫn còn xách bao lớn bao nhỏ.

- Tiểu Bạch, đã chuyển xong chưa?

Lục Vô Song hỏi.

- Vô Song tiểu thư, đều đã ở đây rồi.

Lục Tiểu Bạch mồ hôi đầm đìa nói ra, nếu không phải trở thành vũ giả, không biết còn mệt chết cỡ nào.

- Vô Song tỷ, tỷ làm cái gì vậy?

Lục Thiếu Du đi vào trong đình viện, nghi hoặc nói ra.

- Thiếu Du, nơi này còn có một gian phòng trống, Vô Song dời qua đây.

La Lan thị từ trong đi ra.

- Dời qua đây.

Lục Thiếu Du kinh ngạc nói: 

- Vô Song tỷ, ngươi dời qua đây ở, đại bá biết không, ở đây không tốt như tiền viện, ngươi qua đây làm gì chứ!

- Phụ thân biết rõ, ta muốn sang đây giúp ngươi, có ta ở đây, nếu có người muốn đối phó ngươi còn không dễ dàng như vậy.

Đôi mắt dễ thương của Lục Vô Song chớp vài cái, nói nhỏ.

- Yên tâm đi Vô Song tỷ, ta có thể tự chiếu cố mình, ngươi vẫn nên về tiền viện đi, tại đây không thích hợp ngươi ở.

Lục Thiếu Du nói ra.

- Cái gì gọi là không thích hợp ta ở, ta thấy nơi này rất tốt, Lục Tiểu Bạch, giúp ta mang đồ đặt vào trong phòng đi. 

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười cười, đi qua bên người Lục Thiếu Du mang theo hương thơm nhàn nhạt, đi vào trong đình viện.

- Vâng, Vô Song tiểu thư.

Lục Tiểu Bạch đáp một tiếng, dời một đống bao lớn bao nhỏ vào đình viện.

Lục Thiếu Du đứng trong đình viện, khẽ cười khổ một chút, lập tức trong lòng cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút, chính mình đang muốn bế quan, không bỏ được mẫu thân ở một mình nơi này, có Lục Vô Song ở trong đình viện, chính mình không cần lo lắng cái gì, có thể yên tâm bế quan luyện đan.

- Thiếu Du, Vô Song tỷ qua đây ở cũng tốt, đúng rồi, con có đói bụng không, ta đi làm chút gì đó cho con ăn.

La Lan thị nhìn Lục Thiếu Du nói ra.

- Mẫu thân, con có chuyện muốn đi ra ngoài một chút, đoán chừng năm sáu ngày sau mới có thể trở về.

Lục Thiếu Du nói ra.

- Đi ra ngoài, lại còn lâu như vậy, vài ngày nữa là tới lễ mừng năm mới rồi, con không nên đi đâu cả.

La Lan thị lo lắng nói.

- Thiếu Du, đệ muốn đi đâu, tỷ đưa đệ đi.

Lục Vô Song đi tới, nghe được Lục Thiếu Du muốn đi ra ngoài mấy ngày thì nội tâm lo lắng.

- Vô Song tỷ, đệ cũng không đi đâu xa, sẽ không có nguy hiểm gì đâu, chỉ là đệ có chút chuyện muốn làm, qua mấy ngày đúng giờ trở về, mấy ngày này tỷ giúp đệ chiếu cố mẫu thân một chút a.

Lục Thiếu Du nói.

- Thế nhưng mà thời điểm này đệ đi ra ngoài, nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm.

Lục Vô Song nói ra.

- Yên tâm đi, đệ không có việc gì đâu.

Lục Thiếu Du nói xong, liền rời khỏi đình viện, chuyện mật thất và linh giả hắn không thể bại lộ.

- Thiếu Du, đứa nhỏ này...

La Lan thị lo lắng không thôi.

- Tam di, Thiếu Du có an bài, chúng ta không cần quá lo lắng.

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du, tuy trong lòng Lục Vô Song vẫn có lo lắng, nhưng trong vô hình vẫn phi thường tín nhiệm Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du xuyên qua qua vài hành lang, đến hậu viện gần kho củi, hắn giống như ăn trộm dò xét thật lâu, xác định chung quanh kho củi không có người thì hắn mới lách vào kho củi.

Kho củi bình thường không có người tới, Lục Thiếu Du buông lỏng một hơi, lập tức mở nắp mật thất đi vào.

- Lục Thiếu Du, ngươi tới làm cái gì.

Lục Thiếu Du tiến vào mật thất, một giọng nói truyền ra.

- Nam thúc, tại sao thúc ở đây.

Lục Thiế Du đã giật mình, trong mật thất chính là Nam thúc.

- Ta còn hỏi ngươi đấy, trông thấy ngươi lén lén lút lút tại đây, muốn biết ngươi muốn làm cái gì, ta không phải nói cho ngươi biết sao, mật thất này ngươi không nên tiến vào.

Lão bộc Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du nói ra.

- Nam thúc, con cần nơi luyện chế đan dược, chỉ có nơi này phù hợp.

Lục Thiếu Du nói ra.

- Đó là chuyện của ngươi, chính ngươi tìm nơi khác đi.

Nam thúc tức giận nói ra.

- Lão đầu tử, con dùng mật thất của thúc một chút mà thôi, không cần hẹp hòi như thế chứ?

Lục Thiếu Du nhìn Nam thúc nói ra.

- Tiểu tử ngươi còn muốn nói lý sao, ngày hôm qua không phải rất uy phong sao, bảo ngươi phải khiêm tốn ẩn nhẫn, tại sao ngươi sốt ruột thế, vội vã tăng cường thực lực sao?

Nam thúc nhàn nhạt nói ra.

- Con cũng không có biện pháp.

Lục Thiếu Du sớm đã nghĩ chuyện xảy ra trong Lục gia không thể dấu diếm Nam thúc, hắn biết rõ chuyện này hôm qua cũng không có gì là kỳ lạ.

- Ngươi bây giờ cần phải nhiều chú ý một chút, đừng để đần độn, u mê mà chết đi, lãng phí thời gian ta dạy ngươi.